Cảm nhận về đoạn trích trong Hạ Long – Đá và nước – văn 8

Đang tải...

Cho văn bản sau :

Sự kì lạ của Hạ Long là vô tận. Chính là do tài thông minh của Tạo Hoá đã biết dùng đúng chất liệu hay nhất cho cuộc sáng tạo của mình : Nước. Chính Nước làm cho Đá sống dậy, làm cho Đá vốn bất động và vô tri bỗng trở nên linh hoạt, có thể động đến vô tận, có tri giác, có tâm hồn.

Nước tạo nên sự di chuyển và di chuyển theo mọi cách… Mà cũng có thể, như một người bộ hành tuỳ hứng, lúc đi lúc dừng, lúc nhanh lúc chậm, lúc tiến lúc lùi… Tuỳ theo góc độ và tốc độ di chuyển của ta trên mặt nước quanh chúng, hoặc độ xa gần và hướng ta tiến đến chúng hay rời xa chúng. Còn tuỳ theo cả hướng ánh sáng dọi vào chúng…

… Hạ Long vậy đó, cho ta một bài học, sơ đẳng mà cao sâu : Trên thế gian này, chẳng có gì là vô tri cả. Cho đến cả Đá. Ở đây, Tạo Hoá đã chọn Đá làm một trong những nguyên liệu chủ yếu và duy nhất của Người để bày nên bản phác thảo của sự sống. Chính là Người có ý tứ sâu xa đấy : Người chọn lấy cái vẫn được coi là trơ lì, vô tri nhất để thể hiện cái hồn ríu rít của sự sống. Thiên nhiên bao giờ cũng thông minh đến bất ngờ ; nó tạo nên thế giới bằng những nghịch lí đến lạ lùng…

(Nguyên Ngọc)

1. Văn bản được viết theo phương thức biểu đạt chính nào ?

A. Thuyết minh

B. Nghị luận

C. Biểu cảm

D. Cả A, B, C.

2. Các biện pháp nghệ thuật chính nào được sử dụng trong văn bản ?

A. Nhân hoá

B. So sánh

C. Miêu tả

D. Lập luận.

3. Phát hiện độc đáo của tác giả qua văn bản trên mà ta nhận thấy là điều gì ?

4. Viết đoạn phân tích, phát biểu cảm nghĩ của em về văn bản trên.

Đang tải...

Related Posts

loading...

Bình luận