Một bạn học sinh ở quận Đống Đa (Hà Nội) đã tập sáng tác vè, có một bài như sau :
Ve vẻ vè ve
Nghe vè nói ngược Nước lã uống được Nước khoáng rửa rau Kẻ lười biếng : giàu Người chăm chỉ : túng Đồng úng mùa hạn Ruộng nẻ mùa mưa Thái thịt bằng cưa Lấy dao xẻ gỗ Mèo bị chuột vồ Thỏ đi săn cáo Cuội không nói láo Táo mọc trên giàn Cái bàn biết nói Bụng đối căng tròn Bụng no lép kẹp Hại người là đẹp Giúp người : xấu ghê (!) Đảm đang cơm khê Vụng về cơm dẻo Sủa “gâu” là mèo Kêu “meo” là chó Trẻ nhỏ móm răng Người già bị sún Cứng như sợi bún Mềm như đá hòn Nhỏ con : Su – mô To như chuột nhắt Ế như tôm tươi Buồn như báo Cười Nói ngược cho vui Phải không hả bạn ? |
(Trần Thuý Ngân)
1. Người viết bài vè đã dựa vào những lối biểu đạt nghệ thuật nào ?
A. Từng cặp đối nhau
B. Nói ngược
C. Vần chân trong thơ 4 chữ
D. Cách nói khẳng định
E. Cả A, B, C, D.
2. Đặt đầu đề cho bài vè trên ?
3. Bài vè làm theo cách trên có tác dụng gì với người đọc ?
A. Gây cười, thư giãn cho vui
B. Nói ngược, nhưng lại nhắc con người về đặc điểm đúng của sự vật, sự việc
C. Giúp bạn đọc quan sát đặc điểm nổi bật của người, vật, sự việc
D. Cả A, B, C.
4. Viết đoạn văn phát biểu về những điều em thú vị nhất khi đọc bài vè trên.
Comments mới nhất