Viết một bức thư ngắn cho người thân của em- Tuần 10- Tập làm văn lớp 3

Đang tải...

TUẦN 10: Tập viết một bức thư ngắn

1. Em hãy  viết một bức thư ngắn (khoảng 5 câu) cho ông hoặc bà (hoặc cô, chú) kể về tình hình học tập của em:

(Gợi ý:

+ Em định viết thư gửi ai? (Ví dụ: Viết gửi cho ông nội hoặc bà nội)

+ Dòng đầu thư em sẽ viết thế nào? Em xưng hô như thế nào để thể hiện sự kính trọng và yêu quý? (Ví dụ: ông nội (bà nội) yêu quý của con!)

+ Trong phần nội dung, em sẽ hỏi thăm ông (bà) điều gì, báo tin (kể) cho ông (bà) biết điều gì? (Hỏi thăm sức khỏe ông (bà); kể về kết quả học tập của em; kể cho ông (bà) tin mừng của gia đình em;…)

+ Cuối thư: Em chúc ông (bà) mạnh khoẻ, vui vẻ,…

+ Em hứa cố gắng chăm học, chăm làm,… đế ông (bà) vui. Hứa đến hè về thăm ông (bà)…

* Tinh cảm trong thư phải chân thành, đúng mực, không giả tạo,

khách sáo.)

2. Bài tham khảo 1

Hà Nội, ngày 17 tháng 12 năm 2012

Bà nội yêu quý của con!

Đã lâu con chưa được về thăm bà, con nhớ bà lắm. Cái chân của bà, chỗ đầu gối ấy, có còn đau nữa không ạ? Bà có còn hay mất ngủ nữa không? Bà ơi, trên ti vi bác sĩ bảo người già đi bộ hằng ngày rất tốt cho sức khỏe đấy. Bà cố gắng đi bộ cho khỏe bà ạ.

Từ đầu năm học đến giờ con được nhiều điểm 10 rồi bà ạ. Tháng vừa rồi con còn được bầu làm nhóm trưởng nữa cơ. Bà có vui không? Trong lớp con luôn chú ý nghe cô giảng, về nhà con học xong bài và làm hết bài tập rồi mới đi chơi. Nghe lời bà, con đã ăn được nhiều loại rau rồi.

Thôi, con dừng bút để đi ngủ đây. Con kính chúc bà và các cô, chú luôn vui vẻ, mạnh khoẻ. Con hứa với bà sẽ đạt được nhiều điểm 10 hơn để bà vui. Nghỉ hè con sẽ về thăm bà và sẽ hôn bà thật nhiểu.

Cháu yêu của bà

Nguyễn Phúc Thành

2. Bài tham khảo 2

Ông nội kính nhớ! Ông ơi, cháu là Ly Na, cháu nội viết thư cho ông đây. Ông có khỏe không? Chú Dân, cô Hoa có khỏe không? Bố mẹ cháu, chị em cháu kính chúc ông, chú và cô được dồi dào sức khỏe.
Bố mẹ cháu đã được chuyển về dạy học ở thị xã Đồ Sơn. Chị Hương đã lên học lớp Mười, cháu đã lên lớp Bốn. Mẹ cháu hứa là hai chị em đạt học sinh giỏi thì hè tới sẽ cho vào Đà Lạt thăm ông và ở chơi một tháng.
 
Ông về hưu thế là đã được năm năm rồi ông nhỉ! Bà nội mất đã tám năm. Bố mẹ cháu vẫn nhắc. Sau ngày hội chọi trâu ở Đồ Sơn bốn ngày là giỗ bà. Bố mẹ cháu vẫn cúng giỗ bà, và mẹ cháu, chị em cháu vẫn khóc, vẫn nhớ bà nhiều lắm. Hai chị em cháu mong chóng đến hè để vào Đà Lạt thắp nhang lên mộ bà. Mẹ Quyên vẫn nhắc: “Cả hai chị em đều được bà đón từ bệnh viện sản Hải Phòng về, được bà nuôi một tháng…”. Nay chị em đã khôn lớn thì bà đã đi xa mãi mãi.
 
Ông ơi, con đường từ cầu Rào về Đồ Sơn đã xây dựng xong, có bôn làn xe chạy thênh thang thẳng tắp. Khu nghỉ mát Đồ Sơn dẹp lắm. Mùa hè, bãi tắm Đồ Sơn đông nghịt người đến nghỉ và tắm mát. Lễ hội chọi trâu năm nay có hàng vạn du khách kéo về dự. Chị em cháu, bố mẹ cháu muốn đón ông ra chơi Đồ Sơn một vài tháng để được chăm sóc ông.
 
Hai chị em cháu đi học ngày hai buổi. Việc học tập đầu năm học mới bận rộn hơn, khó hơn nhưng rất thích ông ạ. Lời dạy bảo của ông, hai chị em cháu vẫn nhớ.
Cuối thư, cháu kính chúc ông vui khỏe.
 
Cháu của ông
Ly Na
3. Bài tham khảo 3

Nha Trang, ngày… tháng… năm…

Hồng Nhung thân mến

Có lẽ đã hơn hai tháng rồi chúng mình bặt tin nhau. Chẳng phải Hồng Nhung lười viết thư hay tại mình không siêng năng thư từ mà sợi dây liên lạc bị gián đoạn. Chúng mình chẳng ai có lỗi cả, đứa nào cũng đang vùi đầu vào học chuẩn bị cho kì thi giữa kì sắp tới đây thôi, phải không Nhung? Đêm nay, sau khi học bài xong, mình dành cho cậu toàn bộ thời gian tối nay đấy nhé, thích không nào?

Hồng Nhung ơi! Gia đình cậu vẫn bình thường đấy chứ? Cậu có khỏe không? Vui nhiều không? Chiếc răng sâu vẫn hay hành hạ cậu, cậu đã nhổ đi chưa? Anh Toàn đi bộ đội lâu nay có về phép không? Bé Phương Như hết khóc nhè rồi chứ? Cây mận sau vườn nhà cậu mùa này có sai quả không? Nhớ gửi một bọc thật to vào cho tụi này đấy nhé. Thèm hết chỗ nói!

Nhung ạ! Từ lúc Nhung đi rồi lớp mình ai cũng nhắc đến cậu. Chúng mình nhớ nhất là tài kể chuyện tiếu lâm của cậu. Cười vỡ bụng mà cái mặt của cậu vẫn tỉnh queo như không có chuyện gì xảy ra. À này, cậu còn nhớ cô Mĩ Hằng chứ? Cô vẫn dạy lớp Ba, cô hỏi thăm cậu luôn đấy còn thằng Trung “tồ” nó học tiến bộ lắm. Học kì vừa qua, cậu ta xếp thứ mười lăm, cu cậu mừng quýnh. Nó đã hết bệnh ngủ gật trong lớp rồi. Hương “tóc vàng” học vẫn chăm và luôn dẫn đầu lớp. Mình ráng dữ lắm mà cũng đành phải ngậm bồ hòn đứng sau nó một bậc, thế mới tức chứ!

Còn này nữa. Vừa rồi hội diễn văn nghệ toàn trường, lớp mình có ba tiết mục: một kể chuyện, một đơn ca và một tiết múa. Đơn ca và múa đạt giải nhất, còn kể chuyện đạt giải ba. Giá như có Hồng Nhung thì giải nhất kể chuyện đã thuộc về lớp mình rồi. Tháng này, lớp mình nhận cờ đỏ. Các bạn mừng lắm. Bố mình bảo, cuối năm mình đạt học sinh giỏi, bố sẽ mua cho một cái máy vi tính vừa học vừa giải trí. Mình đang cố gắng đây. Khi nào có tin vui mình sẽ báo tin liền cho cậu. Cậu cũng phải tranh thủ thì giờ viết thư về kẻo chúng nó mong lắm đấy.

Thư đã dài, mình dừng bút đây. Cho mình gửi lời chúc sức khỏe hai bác và bé Phương Như.

 

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận