Văn miêu tả lớp 3: Tuần 12: Tả lại một bức tranh miêu tả về một cảnh đẹp

Đang tải...

TUÀN 12: Tập làm văn miêu tả 

Tập làm văn lớp 3: Tập làm văn miêu tả

1. Hãy quan sát bức ảnh hoặc bức tranh về cảnh đẹp mà em sưu tầm được, rồi viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) về bức ảnh hoặc bức tranh đó.

(Gợi ý: Đối tượng để quan sát ở đây là một bức tranh hoặc bức ảnh về phong cảnh. Các em cần nêu bức ảnh có những màu sắc gì? Các màu sắc ấy kết hợp hài hoà hoặc tương phản với nhau ra sao? Màu của rừng, núi, đồi hay sông, suối, biển,… kết hợp với màu của những ngôi nhà, mái ngói, con thuyền,…). Những màu sắc đó tạo nên vẻ đẹp như thế nào? Cảnh trong tranh gợi cho em những suy nghĩ, cảm xúc, niềm say mê hay tình cảm gì?)

 

2. Các đoạn văn tham khảo

a) Đèo Hải Vân được coi là con đèo nên thơ, hùng vĩ, tráng lệ bậc nhất Việt Nam với một bên là biển xanh mênh mông, thăm thẳm, một bên là núi non điệp trùng, ở phía nam của đèo, nhìn từ trên xuống, thành phố Đà Nẵng hiện ra hiện đại, tráng lệ với những toà nhà cao tầng, các nhà máy, ống khói vươn cao, nằm nép mình bên bờ biển xanh mềm mại, toả sáng như một viên ngọc trên biển Đông.

Ở  phía bắc đèo, đầm Lập An và làng chài Lăng Cô lại tạo nên một khung cảnh bình yên khác hẳn. Những ngôi nhà khang trang ngói mới soi mình xuống biển xanh thăm thẳm, những cồn cát trắng tinh khôi trải dài tít tắp, phía xa là dãy núi điệp trùng với mây trắng bao phủ. Vút cao ở lưng chừng trời là cầu lên hẩm Hải Vân chạy thẳng vào lòng núi. Tất cả tạo thành một bức tranh thật nên thơ…

Chạy dọc đường đèo, biển xanh luôn hiện diện trong tầm nhìn của du khách, khi thì trải rộng ra đến muôn trùng, khi lại ở rất gẩn, rì rào và xanh thẳm…

b) Buổi sáng khi ông mặt trời nhô lên thì dòng sông mặc chiếc áo lụạ đào tha thướt, trưa về chiếc áo ấy được thay bằng chiếc áo xanh biếc mới may. Chiều đến chiếc áo lại long lanh như được dát bằng vàng. Và đêm đến, sông như mặc chiếc áo đen cài một vầng trăng vào giữa ngực với những ngôi sao được gắn vào dải áo như những dải kim cương.

Con sông đã trở thành một phần máu thịt của quê hương em. Con sông đã chứng kiến bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ chúng em. Rổi mai ngày em sẽ lớn khôn, nhưng có đi xa tới đâu em vẫn nhớ về quê em, với những kỉ niệm về dòng sông sẽ vẫn còn mãi trong em.

Bài làm 1

Trước mắt em là bức tranh về Hồ Gươm ở thủ đô Hà Nội. Có lẽ bức tranh vẽ buổi bình minh đang lên. Nhìn ra xa, những gợn sóng nhỏ dần, nhỏ dần, rồi cuối cùng là một tấm gương phẳng óng ánh những tia nắng của buổi ban mai. Xa xa, giữa mặt hồ là Tháp Rùa đứng uy nghi với vẻ trầm mặc muôn thuở giữa cồn cỏ xanh mượt. Trên đỉnh tháp là ngọn quốc kì đang phấp phới tung bay. Đằng sau tháp là hàng cây um tùm đang soi bóng xuống mặt hồ trong xanh. Nhìn bức tranh em nhớ lại câu chuyện mà mẹ đã từng kể cho em nghe về “Sự tích Hồ Gươm”. Hồi ấy, có một vị thần Kim Quy ngậm thanh kiếm thần kì trao cho Lê Lợi để tiêu diệt giặc Minh, giữ gìn bờ cõi. Và cũng chính nơi đây, nhà vua đã hoàn lại thanh kiếm cho vị thần. Cái tên Hồ Hoàn Kiếm bắt nguồn từ giai thoại từ ấy. Không biết bây giờ vị thần tốt bụng đó với thanh kiếm nằm ở chỗ nào dưới những lớp sóng lăn tăn kia!

Bài làm 2

Trong những bức ảnh chụp cảnh vật thiên nhiên, em thích nhất bức ảnh về cảnh hồ Xuân Hương – Đà Lạt một thắng cảnh tuyệt vời của cao nguyên miền Trung. Từ nhỏ đến giờ, em chưa có dịp đi tham quan Đà Lạt lần nào, nên càng nhìn bức ảnh, em lại càng ao ước được đến thăm Đà Lạt một lần. Dường như cảnh hồ Xuân Hương được chụp vào một buổi sáng trời trong. Không gian rất yên tĩnh bởi mặt hồ phẳng lặng không một gờn sóng. Mặt hồ trong xanh màu ngọc bích. Những hàng cây hai bên bờ hồ và những biệt thự cao tầng trên những ngọn đồi lộng gió in hình xuống đáy hồ, trông thật nên thơ! Phía xa xa, đồi núi trập trùng, ngọn cao ngọn thấp với những rừng thông bạt ngàn nối đuôi nhau chạy xa tít đến chân trời. Cảnh vật vừa đẹp, vừa nên thơ và đầy quyến rũ. Cám ơn người thợ chụp hình đã đem đến cho em một phong cảnh Đà Lạt nên thơ.

Tham khảo:  Tập làm văn miêu tả lớp 3: Miêu tả về quê hương của em

Bài làm 3

Nhà em có rất nhiều bức tranh vẽ cảnh vật thiên nhiên. Nhưng bức tranh về Hồ Hoàn Kiếm ở thủ đô Hà Nội vẫn là bức tranh mà em thích nhất, ngắm mãi mà không hề thấy chán. Giữa hồ là Tháp Rùa cổ kính soi bóng trên mặt hồ trong xanh. Trên cao là những đám mây trắng bồng bềnh trôi giữa bầu trời cao vời vợi. Nhìn xa hơn, tòa nhà Bưu điện thành phố đồ sộ và lộng lẫy được trang trí cờ hoa rực rỡ. Và kia nữa là cầu Thê Húc màu son, uốn cong như một nét hoa văn, tượng trưng cho bàn tay của một nàng tiên nữ hiếu khách, vẫy chào chúng em đến viếng đền Ngọc Sơn cổ kính. Mái đền ngàn năm tuổi nép mình dưới gốc đa cổ thụ cành lá xum xê. Nhìn bức tranh Hồ Gươm, em tưởng tượng đến sự tích về cái hồ này, mà mới đây không lâu, bố đã kể cho em nghe. “Ngày xửa ngày xưa ấy, có một con rùa lớn ngoi lên mặt nước, đòi vua Lê Lợi trả kiếm cho Long Vương” để rồi hồ mang tên “Hoàn Kiếm” từ đấy cho đến bây giờ. Và có lẽ cái tên ấy, sự tích ấy sẽ truyền lại muôn đời cho các thế hệ mai sau. Ước gì một ngày nào đó, em được đứng trên Bờ Hồ mà chiêm ngưỡng vẻ đẹp nên thơ của một di tích lịch sử, văn hóa nổi tiếng của thủ đô.

 

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận