Âm thanh ngân dài, bay xa không dứt, làm lay động cả không gian. Những chú chim chào mào, sáo sậu… hoảng hốt
bay lên không trung rồi từ từ sà về đậu đâu đó trên các lùm cây tán lá. Bạn Liên đội trưởng kính mời cô Hiệu trưởng
lên nhận xét lễ chào cờ và phổ biến kế hoạch trong tuần. Cô khen chúng em nghiêm túc trong buổi lễ. Sau đó, cô
nhận xét biểu dương những gương tốt, việc tốt trong tuần qua và phổ biến công việc tuần tới. Buổi lễ kết thúc trong
bài hát “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”.
Chúng em lần lượt vào lớp để bắt đầu tiết học đầu tiên của một tuần lễ mới. Hình ảnh lá cờ tổ quốc như vẫn còn
thấp thoáng đâu đây. Mái trường thân yêu với buổi lễ chào cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không phai mờ trong tâm trí chúng
em.
Bài 2
BÀI LÀM
Sáng nay, sân trường như tấp nập, nhộn nhịp hẳn lên. Chưa đến giờ đầu tuần mà mọi người đã đến khá đầy đủ.
Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng và cặp sách
hòa lẫn trong màu sương sớm bàng bạc tạo nên một bức tranh nhiều màu sắc sặc sỡ.
Đây đó trên sân trường từng tốp học sinh tụm năm, tụm ba chuyện trò rôm rả. Dưới những gốc me, phượng vĩ,
khá đông những bạn gái quây quần thành vòng tròn xem một số bạn đang chơi trò banh đũa. Ở những chỗ tránh
nắng, các bạn nam chia thành từng đôi chơi trò đá cầu. Một số khác đứng xung quanh vừa quan sát, vừa động
viên cổ vũ. Thỉnh thoảng, tiếng reo hò rộ lên bởi những đường cầu lắt léo đẹp mắt. Trên hành lang của các lớp
học, rải rác từng tốp đang truy bài lẫn nhau. Tại khu vực lễ đài trước cửa phòng Ban Giám hiệu, thầy Tổng phụ
trách Đội đang hướng dẫn lớp trực nhật chuẩn bị hai hàng ghế cho các thầy cô và treo sẵn lá quốc kì lên đỉnh
cột, đặt tượng Bác Hồ và bình hoa lên bàn. Tất cả đã chuẩn bị trong tư thế sẵn sàng.
Bỗng, một hồi trống từ phòng bảo vệ ngân vang, kéo dài trong không gian như giục giã mọi người nhanh chân
về vị trí tập hợp của lớp mình. Mấy phút sau, các khối lớp, dưới sự hướng dẫn của các thầy cô chủ nhiệm đều
đã chỉnh tề đội ngũ. Duy chỉ có khối lớp một, các thầy cô chủ nhiệm phải vất vả chạy lên, chạy xuống giúp các
em đứng vào đúng vị trí của lớp mình. Trên lễ đài, thầy Tổng phụ trách Đội điều khiển các
lớp chỉnh đốn lại đội hình và kiểm tra sĩ số của từng lớp. Vài phút sau, đội hình đã ổn định, thầy trở lại vị trí
nơi đặt chiếc micrô và âm li. Ở phía dưới đội hình, tiếng nói chuyện rì rầm vẫn kéo dài râm ran.
Sau cái gật đầu của cô hiệu trưởng, thầy Tổng phụ trách đội cầm chiếc micrô tiến về phía trước, chính giữa
đội hình rồi dõng dạc hô to:
– Nghiêm!
Không ai bảo ai, mọi người tự dộng nghiêm trang như một người lính trong đội ngũ. Không gian như ngưng
đọng lại trong giâjr phút. Em có cảm giác như lúc này, những cành phượng, cành me xưa nay vốn hay đùa
nghịch, giò’ cũng lặng im không một cử động. Tiếng loa lại vang lên rành rọt trước lễ đài:
– Hướng về Quốc kì nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam! Chào cờ…! Chào!… Quốc ca!
Bản nhạc trầm hùng cất lên giữa không gian tưởng như không một tiếng động nhỏ nào, làm cho âm thanh
bài ca thêm rộn rã, trang nghiêm và hào hùng. Hàng trăm cặp mắt đăm đắm hướng lên đỉnh cột cờ, nhìn ngọn
quốc kì phần phật tung bay trong gió sớm. Bản nhạc kết thúc bằng một âm điệu trầm ấm ngân dài. Từ hàng đầu
của lớp nám A, bạn Phi Ngân liên đội trưởng từ từ tiến về phía thầy Tổng phụ trách Đội, cầm chiếc micrô dõng
dạc đọc năm điều Bác Hồ dạy thật nghiêm trang’ và kính cẩn. Nghi thức chào cò’ được kết thúc bằng một chầu
trống Đội nghe náo nức và rộn rã lòng người.
Phần nội dung sinh hoạt đầu tuần mở đầu bằng báo cáo kết quả của lớp trực do cô Hoàng Lan đọc. Lớp dẫn
đầu toàn trường lần này là lớp 5B. Cô mời cả lớp đứng dậy, biểu dương tinh thần học tập, ý thức tổ chức kỉ luật
và sự cố gắng vươn lên trong phong trào thi dua “Gương tốt, việc tốt”, lập thành tích chào mừng ngày Hội truyền
thống các nhà giáo Việt Nam 20-11. Một tràng pháo tay rộ lên kéo dài không ngớt, mãi đến lúc cô ra hiệu mới thôi.
Cuối cùng, cô hiệu trưởng lên nhận xét, nhắc nhở toàn trường một số việc cần thiết trong tuần. Buổi lễ kết thúc
trong niềm vui hân hoan phấn khởi. Tiếng trống Đội vang lên như giục giã thôi thúc chúng em, reo vui cùng chúng
em trước những thành tích trong tuần đầu của phong trào thi đua.
Ngồi trong phòng học của mình mà không khí buổi chào cờ như còn đọng mãi trong em. Một không khí vừa trầm
mặc, trang nghiêm biểu hiện của một niềm tôn kính, lại vừa hào hùng, kiêu hãnh về một dân tộc anh hùng. Ngoài
kia, trong các vòm lá xanh um của cây me, cây phượng, mấy chú chim đang nhảy nhót hót ca, hòa cùng với chúng
em niềm vui của một buổi học đầu tuần.
Bài 3
BÀI LÀM
Sáng thứ hai nào cũng vậy, em đến trường sớm hơn mọi ngày đế dự buổi lễ chào cờ đầu tuần của trường.
Lúc này, ông mặt trời vừa ló rạng, tròn như một quả cầu lửa. Tiết trời vẫn còn se se lạnh. Trên những chiếc lá,
những giọt sương đêm đọng lại được bình minh rọi sáng, trông chúng như những hạt hồng ngọc phát ra những
tia óng ánh. Đâu đó, những chú chim sẻ chuyền từ cành này sang cành nọ, miệng ríu rít hót ca chào mừng ngày mới.
Lát sau, sân trường đã nhộn nhịp hẳn lên. Đúng’ bảy giờ, ba tiếng trống báo hiệu dõng dạc vang lên. Ai nấy đều
gọn gàng trong bộ sơ mi trắng, quần xanh, váy xanh. Riêng các khối lớp ba, bôn, năm lại được tô điểm thêm chiếc
khăn quàng đỏ thắm trên vai, trông bạn nào cũng dễ thương, dễ mến. Mọi người nhanh chóng đứng vào vị trí quy
định. Hiệu lệnh của thầy Tống phụ trách Đội vang lên mạnh mẽ: “Chào cờ. . Chào!”. Hàng loạt cánh tay đưa lên,
hàng nghìn con, mắt hướng về lá Quốc kì. Bài Quốc ca hùng tráng cất lên. Lúc này, trước mắt em như hiện ra cảnh
đoàn quân Việt Nam thắng trận đang rầm rập tiến về quảng trường Ba Đình lịch sử đế nghe Hồ Chủ tịch đọc bản tuyên
ngôn độc lập. Lá cờ đỏ sao vàng được hai bạn nữ trong đội nghi thức từ từ kéo lên theo nhịp đi của bài hát. Nhìn lá cờ
kiêu hãnh tung bay trong gió, lòng em thấm thìa một nỗi biết ơn đối với các vị anh hùng đă xả thân vì độc lập tự do của
Tổ quốc, vì cuộc sống thanh bình của chúng em hôm nay và của muôn vạn ngày sau. Kết thúc bài Quốc ca, chúng em
lại hát tiếp bài Đội ca. Nhịp trống dồn dập như khơi dậy mạch truyền thống ngàn xu’a của cha anh mà lớp trẻ hôm nay
đang tiếp bước, như thôi thúc động viên cồ vũ chúng em… Thật là tự hào và cũng thật là kiêu hãnh về thế hệ trẻ Việt
Nam xưa và nay đả không hô thẹn với cha anh. Bất chợt, em nhó’ đến câu thơ của bác Tô Hữu:
Lớp cha trước lớp con sau Đã thành đồng chí chung câu quân hành.
Buổi lễ chào co kết thúc trong điệu nhạc trầm ấm, oai hùng. Chúng em ngồi ngay ngắn lắng nghe thầy Tổng phụ trách
nhận xét kết quả thi đua của tuần qua. Lớp nào về nhất, lập tức ở khu vực đó vang lên tiếng reo hò vui mừng, tiếng vỗ
tay giòn giã, khuôn mặt bạn nào, bạn nấy rạng rỡ hẳn lên. Rồi những tiếng xì xào bàn tán nổi lên.
Phần cuối của buổi lễ là phần dặn dò của cô Hiệu trưởng. Giọng cô vang lên trầm ấm như nhắc nhỏ’ chúng em phải
học tập tốt hơn để không pnụ lòng mong môi của cha mẹ, thầy cô.
Buổi lễ chào cờ đầu tuần tuy ngắn nhưng rất có ý nghĩa. Chúng em vào lớp mang theo một tâm trạng hân hoan của
ngày mới đầu tuần
– ngày thứ hai.
Như thường lệ, đầu giờ ngày thứ hai trường em tổ chức lễ chào cờ.
Bầu trời trong vắt không một gợn mây. Ánh nắng vàng rực rỡ tỏa đầy sân. Gió nhè nhẹ thổi, những đám cây bên thềm
lao xao như muốn nói chuyện cùng gió, cùng chim. Hàng chậu cảnh đầy hoa thơm ngào ngạt, ong bướm bay rập rờn.
Trên hành lang các cửa lớp học, các bạn dang truy bài lẫn nhau, tiếng bàn tán xôn xao, xen lẫn tiếng cười nói ồn ào làm
náo động cả sân trường. Hàng cây phượng vĩ, cây bàng nghiêng đầu bên nhau thủ thỉ. Những chú chào mào, chìa vôi,
sáo sậu… đứng chon von trên các cành cây, ngẩng cao đầu, cô bắt giọng thật to như một cô ca sĩ đứng lĩnh xướng cho
một tốp ca và dàn nhạc đệm cất lên những tiếng hót véo von. Bỗng, ba tiếng trông vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!” báo
hiệu buổi lễ chào cò’ bắt đầu. Các lớp tập trung vào vị trí của mình. Chúng em bỏ nón mũ, sửa sang lại khăn quàng,
quần áo chỉnh tề chuẩn bị làm lễ. Đội trông của trường bước theo nhịp, tiến ra lễ đài. Trên loa phóng thanh phát ra
tiếng hô dõng dạc:
– Tất cả chú ý: Nghỉ… Nghiêm! Chào cờ… Chào!
Chúng em giơ bàn tay phải lên trán nhìn lá Quốc kì đang từ từ kéo lên theo gió, phần phật tung bay trên đỉnh cột.
Quang cảnh lúc bấy giờ thật trang nghiêm. Cảnh vật im phăng phắc, nghe rõ mồn một tiếng gió rì rào, tiếng lá cây
xào xạc. Tiếng trống vẫn vang lên giòn giã. Khi tiếng trống vừa dứt, chúng em bắt đầu hát Quốc ca. Bản hợp ca
mạnh mẽ, hùng tráng, và thật oai hùng: “Đoàn quân Việt Nam đi… vững bền”. Tiếp đến là bài Đội ca. Bài hát vang
lên tha thiết, có sức mạnh lôi cuốn lòng người: “Cùng nhau ta đi lên… ngày một tiến xa”. Dứt bài, cô Hiệu phó hô:
“Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Hiệu phó nhận xét buổi lễ chào cờ, thông báo kết quả thi đua của
các lớp, các liên chi Đội trong tuần qua, ban Phụ trách Đội đề ra chương trình thi đua tuần này. Các lớp xếp loại
xuất sắc được nhận giấy khen, phần thưởng. Lớp em là lớp dẫn đầu toàn trường nên được nhận thêm lá cờ
luân lưu. Lòng em cũng vui sướng, rạo rực như chính mình được nhận phần thưởng.
Ngồi trong lớp học mà không khí buổi chào cò’ vẫn phảng phất đâu đây. Nghĩ đến lá cò’ của Tổ quốc, em thấy
đó là hồn thiêng của dân tộc. Các anh hàng liệt sĩ đã tốn bao nhiêu xương máu nhuộm thắm lá quốc kĩ để giành
lại độc lập tự do cho dân tộc. Em nguyện cố gắng học thật giỏi để sau này cống hiến một phần nhỏ bé sức
mình cho đất nước. |
|
|
|
Trackbacks