KIẾN THỨC CƠ BẢN:
1. Vectơ pháp tuyến của mặt phẳng
– Định nghĩa: Cho mặt phẳng (α). Nên vectơ ≠ và có giá vuông góc với mặt phẳng (α) thì được gọi là vectơ pháp tuyến của (α).
Chú ý: Nếu là vectơ pháp tuyến của một mặt phẳng thì k với k ≠ 0 cũng là vectơ pháp tuyến của mặt phẳng đó.
– Tích có hướng (hay tích vectơ) của hai vectơ Cho hai vectơ = (a1; a2; a3), = (b1; b2; b3).
Vectơ = (a2b3 -a3b2; a3b1 -a1b3; a1b2 -a2b1) được gọi là tích có hướng của hai vectơ , kí hiệu = |, |.
Chú ý:
– Nếu hai vectơ , không cùng phương và có giá song song hoặc nằm trên mặt phẳng (α) thì mặt phẳng (α) nhận n làm vectơ pháp tuyến.
Để dễ nhớ, người ta thường kí hiệu vectơ như sau:
2. Phương trình tổng quát của mặt phẳng
– Phương trình tổng quát
Trong không gian, phương trình tổng quát của mặt phẳng là:
(P): Ax + By + Cz + D = 0; + + ≠ 0.
Chú ý:
+ Trong phương trình tổng quát thì vectơ pháp tuyến của mặt phẳng là: = (A;B;C).
+ Phương trình mặt phẳng đi qua điểm M0(x0; y0; z0) và có vectơ pháp tuyến = (A; B; C) là:
A(x – x0) + B(y – y0) + C(z – z0) = Q.
– Các trường hợp riêng
+ D = 0 => Mặt phẳng (P) đi qua gốc toạ độ.
+ Nếu một trong ba hệ số A, B, cC bằng 0 thì mặt phẳng (P) song song với một trục toạ độ, hoặc chứa một trục toạ độ.
A = 0 => (P) // Ox hoặc Ox ⊂ (P)
B = 0 => (P) // Oy hoặc Oy ⊂(P)
C = 0 => (P) // Oz hoặc Oz ⊂ (P)
+ Nếu hai trong ba hệ số A, B, C bằng 0 thì mặt phẳng (P) song song vói một mặt phẳng toạ độ, hoặc trùng với một mặt phẳng toạ độ.
A = B = 0 và c ≠ 0 => (P) // Oxy hoặc (P) trùng với mặt phẳng Oxy.
+ Phương trình mặt phẳng theo đoạn chắn:
Xem thêm: Hướng dẫn giải bài tập phương trình mặt phẳng tại đây.
3. Điều kiện để hai mặt phẳng song song, vuông góc
– Hai mặt phẳng cắt nhau
Cho hai mặt phẳng (P): A1x+ B1y + C1z + D1 =0
(Q): A2x + B2y + C2+ D2 =0
Điều kiện để hai mặt phẳng (P) và (Q) cắt nhau là:
A1: B1 : C1 ≠ k(A2 : B2 : C2 ) tức là các hệ số không tỉ lệ với nhau
– Hai mặt phẳng song song
Nghĩa là các hệ số tỉ lệ với nhau và không tỉ lệ với hạng tử độc lập.
– Hai mặt phẳng trùng nhau
Nghĩa là các hệ số tỉ lệ với nhau đồng thời tỉ lệ với hạng tử độc lập.
– Điều kiện để hai mặt phẳng vuông góc
4. Khoảng cách từ một điểm đến một mặt phẳng
Định lí:
Trong không gian Oxyz, cho mặt phẳng (P) có phương trình: Ax + By + Cz + D = 0 và điểm M0(x0; y0; z0). Khoảng cách từ điểm M0 đến mặt phẳng (P), kí hiệu là d(M0, (P)) được tính theo công thức như sau:
5. Góc giữa hai mặt phẳng
Cho hai mặt phẳng (P) và (Q) có phương trình lần lượt là:
(P): A1x+ B1y + C1z + D1 =0
(Q): A2x + B2y + C2+ D2 =0
Gọi φ là góc giữa (P) và (Q) thì 0° ≤ φ ≤ 90° và :
Comments mới nhất