Chuyện một khu vườn nhỏ – tuần 11 – tiếng vie

Đang tải...

Chuyện một khu vườn nhỏ  

I. LUYỆN ĐỌC

1. Đọc diễn cảm bài đọc.

2. Lưu ý phát âm:

Nhận diện và phát âm rõ các từ:

ch / tr: chắc, chẳng, chim, chặt, chùm, chiếc, trèo, trong, trời;

s / x:săm soi, sà, sâu, sợ, xem, xuống, xíu, xòe;

l / n: loài, là, lông, lựu, líu, lên, lành, nữa, nâu, nơi;

r / d / gi: ra, rrỉ, ríu, rồi, dày, giảng, gió, giấy;

– Khoái, ngọ nguậy, quấn, nhọn hoắt…

II. TÌM HIỂU BÀI

1. Tìm hiểu chung.

Chuyện một khu vườn nhỏ của tác giả Vân Long kể về tình cảm của Thu và ông với khu vườn nhỏ, với thiên nhiên và ý thức làm đẹp môi trường xung quanh.

2. Nội dung chính.

Bé Thu rất thích ra ban công để ngồi với ông nội, nghe ông rủ rỉ giảng về từng loài cây. Mỗi loại cây trên ban công nhà bé Thu có những đặc điểm nổi bật riêng. Quỳnh lá dày, giữ được nước. Hoa ti-gôn thò những cái râu ra, theo gió mà ngọ nguậy như những cái vòi voi bé xíu. Cây hoa giấy mọc ngay bên cạnh bị nó cuốn chặt, một cành. Chiếc vòi hoa ti-gôn quấn nhiều vòng, rồi một chùm ti-gôn hé nở. Cây đa Ấn Độ bật ra những búp đỏ hồng nhọn hoắt, khi lớn xòe ra chiếc lá nâu, ở trong hiện ra búp đa mới nhọn hoắt, đỏ hồng.

Một sớm đầu xuân, Thu phát hiện một chú chim lông xanh biếc sà xuống cành lựu, Thu muốn báo ngay cho Hằng biết vì Hằng bảo ban công nhà Thu không phải là vườn. Thu mời bạn lên xem để biết rằng ban công có chim về đậu tức là vườn rồi. Chẳng ngờ khi hai bạn lên đến nơi thì chim đã bay mất. Thu cầu viện ông, ông bảo cả hai đứa “Đất lành chim đậu, có gì lạ đâu hả cháu?”.

“Đất lành chim đậu” nghĩa là những vùng đất nào bình yên, có nhiều cây cối và nguồn thức ăn thì sẽ thu hút chim đến; còn có nghĩa bóng là những vùng đất thuận lợi cho cuộc sống và sinh hoạt thì ai cũng muốn đến thăm hoặc di cư đến.

3. Liên hệ bài đọc, mở rộng kiến thức

Bài thơ Việt Nam của Lê Anh Xuân đã khắcc họa một bức tranh đẹp về cảnh đẹp và con người nước ta – một vùng “Đất lành chim đậu”.

Việt Nam

Việt Nam đẹp khắp trăm miền,

Bốn mùa một sắc trời riêng đất này.

Xóm làng đồng ruộng rừng cây.

Non cao gió dựng, sông đầy nắng chang.

Sum sê xoài biếc, cam vàng,

Dừa nghiêng, cau thẳng, hàng hàng nắng soi

Có nơi đâu đẹp tuyệt vời,

Như sông, như núi, như người Việt Nam!

Đầu trời ngất đỉnh Hà Giang,

Cà Mau mũi đất mỡ màng phù sa.

Trường Sơn: chí lớn ông cha,

Cửu Long, lòng mẹ bao la sóng trào.

Mặt người sáng ánh tự hào,

Dáng đi cũng lấp lánh màu tự do.

Bốn ngàn năm dựng cơ đồ,

Vạn năm từ thuở ấu thơ loài người

Ơi Việt Nam! Việt Nam ơi!

Việt Nam! Ta gọi tên ngưòi thiết tha.

Theo Lê Anh Xuân

Xem thêm Ôn tập giữa kì I Tiết 8

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận