Chuỗi ngọc lam – tuần 14 – tiếng việt 5

Đang tải...

Chuỗi ngọc lam tiếng việt 5

I. LUYỆN ĐỌC

1. Đọc diễn cảm bài đọc.

2. Lưu ý phát âm:

Nhận diện và phát âm rõ các từ:

ch / tr: chuỗi, chiều, cho, cháu, chuông, chạy, trán, tràn trề, trong;

s / x: sai, sao, số, xu, xách;

l / n: lam, lòng, lấy, lợn, lụa, lầm, lên, lễ, lặng, nổi, nạn, này, năm, nói;

r / d / gi: ra, rồi, dành, giá, , giáo, giao…

– trầm ngâm, loay hoay, lúi húi, thơ phào, ngửng đầu, trả giá…

II. TÌM HIỂU BÀI

1. Giới thiệu chung.

Chuỗi ngọc lam là một truyện ngắn của nhà văn Phun-tơn O-xlơ đã được dịch giả Nguyễn Hiến Lê dịch sang tiếng Việt. Truyện kể về món quà tặng Nô-en của một cô bé dành cho chị của mình, qua đó ca ngợi những người biết yêu thương, quan tâm đến nhau, biết mang lại hạnh phúc cho người khác.

2. Nội dung chính

Chiều hôm ấy, ỏ cửa hàng của Pi-e, có một cô bé cứ đứng ngắm chuỗi ngọc lam và hỏi mua. Cô bé muốn mua chuỗi ngọc lam để tặng chị nhân dịp Nô-en. Đó là người chị đã nuôi cô từ khi mẹ cô mất.

Thật ra, cô bé không đủ tiền mua chuỗi ngọc. Cô bé mở khăn tay, để lên bàn một nắm xu và nói đó là số tiền cô đã đập con lợn đất. Chú Pi-e trầm ngâm nhìn cô bé, rồi gỡ mảnh giấy ghi giá tiền, nhận số tiền xu và bán chuỗi ngọc cho cô bé. Nhận được món quà của em, chị cô đến tìm gặp Pi-e để hỏi xem có đúng Gioan đã mua chuỗi ngọc ở đây không. Cô muốn biết chuỗi ngọc có phải là ngọc thật không và Pi-e đã bán chuỗi ngọc ấy cho cô bé với giá bao nhiêu tiền. Pi-e bảo rằng đó là ngọc thật và Gioan đã trả giá rất cao để mua chuỗi ngọc: bằng tất cả số tiền em có.

Ba nhân vật trong câu chuyện đều là những người tốt, có tấm lòng nhân hậu, biết cảm thông và giúp đỡ người khác. Họ biết sống vì nhau, biết mang lại hạnh phúc cho nhau. Đó là những con người sống đẹp, giàu lòng yêu thương: Chú Pi-e mang lại niềm vui cho Gioan; Gioan mong muốn đem lại niềm, vui cho chị mình; chị của Gioan đã thay mẹ nuôi nấng đứa em bé nhỏ.

3. Liên hệ bài đọc, mở rộng kiến thức

Tình thương yêu lẫn nhau, biết đem đến hạnh phúc , cho người khác là món quà quý nhất mà con người ta có thể mang lại cho nhau. Dưới đây cũng là một câu chuyện chân thực, cảm động, ca ngợi những người biết sống vì người khác.

Giáng sinh ấm

Bố Andy mất vào 3 năm trước, từ đó gia đình cậu suy sụp nặng nề. Lương tháng làm việc ở bệnh viện của mẹ cậu rất ít ỏi, chỉ đủ để mấy mẹ con sông dè xẻn qua ngày. Chiều tối Giáng sinh rồi mà cậu vẫn chẳng nghĩ ra một món quà cho mẹ vì cậu không có tiền.

Chùi những giọt nước mắt, Andy đứng dậy, đi xuống phố, nhìn từng ô cửa sổ rực rỡ của các cửa hàng. Trời bắt đầu tối. Bỗng nhiên Andy nhìn thấy một đồng xu nhỏ bóng loáng nằm dưới đất. Hẳn chưa có ai cảm thấy giàu có như Andy vào lúc này. Cậu mạnh dạn bước vào cửa hàng đầu tiên nhưng các nhân viên đều bảo cậu không thể mua gì với một đồng xu. Cậu bé đi ra, rồi nhìn thấy một cửa hàng hoa. Cậu bé đưa đồng xu ra và hỏi người chủ cửa hàng liệu cậu có thể mua một bông hoa làm quà Giáng sinh cho mẹ không. Ông bảo Andy đợi một lát.

Tiếng đóng cửa khi người khách cuối cùng đi ra làm Andy cảm thấy cô đơn và hoảng hốt. Bỗng người chủ cửa hàng lại đi ra. Trưóc mắt Andy là 12 bông hoa hồng đỏ, cuống dài, lá xanh cùng vói những bông hoa trắng, nhỏ li ti, được bọc thành một bó có dây nơ màu bạc. Tim Andy ngừng một nhịp khi ông chủ cửa hàng đặt bó hoa vào một chiếc hộp trắng và bảo: “Tất cả là một đồng xu, con trai”. Andy chậm chạp đặt đồng xu vào tay ông chủ cửa hàng. Cậu băn khoăn “Không thể là thật được, không ai bán cho cậu cái gì với một đồng xu đâu”, ông chủ cửa hàng giải thích ngay “May mắn là bác có mấy bông hoa bán với giá một đồng xu. Con trai có thích nó không?”. Lúc này thì Andy không ngần ngại nữa, ông chủ cửa hàng còn chúc cậu “Giáng sinh vui vẻ nhé con trai”,

Ông chủ cửa hàng quay vào trong nhà, nhìn qua cửa sổ và chớp chóp mắt để không cho nước mắt trào ra và nói với vợ: “Một điều thật lạ lùng đã xảy ra. Sáng nay, tôi có cảm giác như ai đang mách bảo tôi để sang bên cạnh 12 bông hoa hồng thật đẹp vì đó sẽ là một món quà đặc biệt. Tôi đã nghĩ mình tưởng tượng ra, nhưng tôi cứ để 12 bông hồng ra một chỗ. Và ngay lúc nãy, nhìn cậu bé vào cửa hàng muốn mua cho rnẹ chỉ với một đồng xu, tôi thấy tôi của nhiều năm về trước. Tôi đã là một đứa trẻ nghèo khổ không biết mua gì cho mẹ vào Giáng sinh. Khi nhìn thấy cậu bé tối nay, tôi biết ngưòi đã mách bảo tôi là ai”.

Tối Giáng sinh ấy, cả gia đình người chủ cửa hàng hoa và cả gia đình Andy nữa, không ai cảm thấy lạnh chút nào…

Theo Báo Hoa học trò

Xem thêm Luyện tả người tiếng việt 5

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận