Văn miêu tả lớp 3: Tả một con vật nuôi trong gia đình

Đang tải...

Đề bài: Em hãy tả một con vật nuôi trong gia đình

Bài làm 1 Con ngựa ô

Chú Luỹ, hàng xóm nhà em, có nuôi hai con ngựa ô: con ngựa mẹ và con ngựa con.

Chú dặn em: “Giống ngựa tinh khôn và tình cảm lắm. Nó rất quý trẻ con. Mỗi lần đến chơi, cháu nhớ đem cho nó một nắm cỏ non, nó quen hơi là thân ngay…”.

Ngựa mẹ cao to, ngực nở, chân đeo móng sắt, cái đuôi dài, lông đen mượt. Nó vẫn kéo xe chở rau lên cửa hàng nông sản thị xã. Ngựa con mới được 6 tháng tuổi. Hai tai như lá bạch đàn. Lông phơn phớt đen bóng. Cặp mắt thao láo, tinh anh. Cái đuôi dài phe phẩy. Thấy em đến chơi, nó nghiêng đầu như chào, đôi tai ngoe nguẩy, rồi lim dim cặp mắt khi được em vuốt nhẹ lên bờm, lên lưng. Chân ngựa rất đặc biệt: cao, to, rắn chắc và chỉ có một ngón lớn thích nghi với việc chạy nhanh.

Mỗi chiều đi học về, nhìn thấy hai mẹ con ngựa ô đang ăn cỏ tươi, ăn bột ngô, em lại chạy đến vuốt ve. Con ngựa con ngừng nhai, cọ đầu vào người em, thật tình cảm.

Bài làm 2 Con gà mái mơ

Đàn gà nhà em có chín con. Con gà mái mẹ chăm chỉ. Con gà trống có cái mào đỏ rực, cái đuôi uốn cong sặc sỡ ba, bốn màu. Con gà mái mơ là đẹp nhất, đáng yêu nhất.

Cái đầu con mơ thon nhỏ. Cái mào bé tí. Mỏ xinh xinh trắng ngà. Lông vàng nhạt óng ánh. Cặp chân vàng tươi, dáng đi chậm rãi khoan thai. Lúc mẹ rắc thóc ra sân, những chú gà choai xông vào tranh mồi, còn con mơ vẫn từ tốn, dịu dàng, duyên dáng. Nó vừa ăn vừa nghe ngóng.

Mẹ em nói: “Con gà mơ này để làm giống. Nó sẽ mắn đẻ và khéo nuôi con lắm đấy!”. Nghe thấy vậy, nó ngừng mổ hạt ngô, nghiêng đầu như đang lắng nghe mẹ em nói.

Xem thêm : Tả một loài cây ăn quả nơi vườn quê.

Bài làm 3 Con gà trống

Nhà em nuôi một đàn gà. Trong đàn gà 28 con ấy, chỉ có một chú gà trống, nó như một vị lãnh chúa.

Chú gà trống rất to và đẹp mã đó là giống gà mía nổi tiếng. Bộ lông nó bốn màu rực rỡ: trắng, đỏ, vàng, đen. Đôi cánh to như hai cánh áo giáp. Cái đuôi nó cong vút lên như một lá cờ. Hai chân nó to bọc vảy cứng, cặp cựa như mũi giáo nhọn hoắt, màu vàng. Cái mỏ màu

nâu thẫm. Mắt nâu vàng óng a óng ánh. Cái mào như một lưỡi rìu đỏ tía. Sáng sớm, trưa, chiều, chú ta leo lên bờ tường góc sân, vỗ cánh phành phạch, cất tiếng gáy vang động xóm thôn. Vợ chồng chim chìa vôi ở bụi chanh bất ngờ nghe tiếng gáy sợ quá bay vọt lên.

Nó oai vệ lắm. Chó, mèo đều sợ nó. Diều hâu không dám bén mảng tới vườn nhà em. Gà trống nhà bác Thiện, gà nòi của cô Vạn, gà chọi của ông Bồng đã từng ba, bốn bận giao tranh, nhưng đều bị chú gà trống của nhà em đánh cho tơi tả.

Chiều chiều, mẹ vãi tấm, vãi thóc ra một góc sân, bồi dưỡng đàn gà. Trong lúc mấy chục con gà lớn, gà bé đang tranh giành nhau, mổ nhau chí choé thì chú ta chỉ ung dung đi lại, thỉnh thoảng lại “cục…cục” gọi mấy ả mái ghẹ chạy đến chia mồi. Sao nó ăn ít thế? Sao nó đạo mạo thế? Em cứ nghĩ vẩn vơ the!

Bao lứa gà đã lớn lên. Mẹ quý con gà trống lắm. Mẹ nói: “Công con gà trống rất to. Cái đồng hồ báo thức là nó; lương hưu của mẹ, nó góp thêm, giỗ chạp… cũng nhờ nó mà nên hương khói…

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận