Tả lại con sông nhỏ để tới trường – Bài văn hay lớp 5

Đang tải...

Tả lại con sông nhỏ để tới trường

Đề bài

Hàng ngày, em vẫn qua con sông nhỏ để tới trường. Em hãy miêu tà lại con sông ấy.

Bài 1

BÀI LÀM

Hình như người làng em khi đi xa, nghĩ về quê mình, đầu tiên đều nhớ đến con sông quê.

Con sông không biết bắt nguồn từ những ngọn suối nào trên dãy Trường Sơn trùng điệp với những ngọn núi xanh biếc, xa xôi kia. Khi đi qua làng em, nó chảy êm ả, dịu dàng như đề mọi người đủ thời gian để ngắm làn nước trong xanh của nó. Chỗ rộng’ nhất của nó khi qua làng cũng chỉ khoảng vài mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Đôi lúc từ trên ngọn tre cao vút, một chú cò trắng như vôi, mắt lim dim, giật mình nhìn thấy bóng mình soi trong đáy nước.

Ngay giữa làng em là con đường chạy thẳng xuống bờ sông, gặp bến đò, rồi nối với con đường bên kia sông. Người làng đi lên huyện lên tỉnh, qua làng khác đều theo con đường ấy mà đi, khiến cho bến đò lúc nào cũng đông người qua lại. Chúng em ngày ngày qua bến đò ấy mà đến trường. Sáng nào, dòng sông cũng xao động vì những chuyến đò qua lại. Mặt nước sông phẳng lặng cuộn lên những lớp sóng nhỏ dưới lưng đò, xô nhau lăn tăn chạy mãi vào bờ khiến cho buổi mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh nho nhỏ. Trên màu xanh biếc của nước sông và lá tre, nối lên màu trắng của áo học trò, màu vàng của đám cây ô rò, cóc kèn pha lẫn với màu đỏ rực của khàn quàng thiếu niên. Tiếng chuyện trò nghe râm ran vang vọng mãi đến đầu sông. Đó là những ngày rất đẹp trên con sông. 

Gặp những ngày mưa lũ, con sông không êm ả đi qua làng. Nó mang dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu bọt,

réo sôi và vội vã chảy đi như muốn dua nhanh sức mạnh dư thừa đó ra biển đế tránh ngập lụt cho đồng ruộng,

xóm làng. Trên bờ, những ngọn tre oằn oại cả thân mình như tuyệt vọng giục dòng nước chảy nhanh hơn.

Những ngày ấy, qua đò đê đến lớp thật là một công việc vất vả. Mưa và gió vi vút trên sông làm chúng tôi ướt

lạnh. Con đò khó nhọc nhích từng quãng ngắn và thường không đến bờ đúng nơi quy định.

Dù có những ngày vất vả như thế, em vẫn yêu tha thiết con sông quê mình bằng một tình yêu muôn thuở – tình

yêu quê hương.

Bài 2

BẢI LÀM

Con sông Hồng chảy qua quê hương em giữa các bãi mía, bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông thường đỏ như màu gạch

non nên mới mang tên là sông Hồng. Dòng sông đẹp như một dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo màu xanh của đồng

bằng Bắc Bộ. Con sông này đã gắn liền với thời thơ ấu của chúng em. Em và con sông đã trở nên thân thiết. 

Những buổi sáng đẹp trời, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao! Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới

trắng xóa cả mặt sông. Tiếng hò, tiếng hát vang lên. Trên sông tấp nập những đoàn thuyền đi lại như mắc cửi. Hai

bên bờ, trên lá cỏ non còn đọng lại những hạt sương đêm như những hạt ngọc bé xíu long lanh, cỏ còn đẫm ướt

sương mai mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Bình minh chan hòa trên mặt sông. Buổi trưa, trẻ em

rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Các em té nước vào nhau cười như nắc nẻ. Chúng lặn hụp khéo léo như những con

cá heo. Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những đứa

trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm ấy. Sông dịu dàng với chúng như một bà mẹ đôi với đàn con. Những cụ

già râu tóc bạc phơ dắt đàn cháu ra sông tắm rửa. Những bà mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ.

Những chiều hè hay những buổi tối sáng tràng, em và các bạn bơi thuyền lênh đênh trên mặt sông câu cá, cất

vó hoặc nằm trên sạp thuyền ca hát, ngâm thơ cho nhau nghe. Buổi tối dưới trăng, em và chúng bạn bơi thuyền

ra giữa sông, buông chèo rồi mặc cho nó trôi lênh đênh. Sóng vỗ ì oạp vào mạn thuyền như hát cho chúng em

nghe, ru cho chúng em ngủ. Gió mát, trăng sáng, trời nước mênh mông, chúng em thiếp đi lúc nào không biết.

Thuyền lênh đênh trên sông nước, trôi dạt vào bò’ dâu, bãi cỏ. Sáng dậy, mọi người đều ngơ ngác, không hiểu

mình lạc vào đâu và bắt đầu chèo thuyền ngược lại về nhà. Dòng sông Hồng êm ả chảy xuôi. Mọi người đều say

sưa ngắm nhìn mặt sông một cách thích thú. Hai bên sông là những thảm cỏ xanh rờn. Chỗ kia là một chiếc tàu

dịch bị bắn cháy hồi Pháp thuộc, dấu tích còn để lại đến ngày nay. Mọi người vừa chèo vừa ngắm cảnh, chẳng

mấy chốc thuyền đã về đến bến.

Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước, dòng sông đẹp dịu dàng khi những ngày nắng dịu,

sông trắng xóa những đợt mưa rào mùa hạ, sông đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về. Con sông

Hồng quê hương tôi là thế đấy.

NGUYỄN THỊ HẰNG

(Thái Hình – Giải nhất toàn quốc)

Đang tải...

Xem thêm 

Quang cảnh buổi kết nạp vào Đội

Tả quang cảnh trận thi đấu bóng đá

Đang tải...

Related Posts

loading...

Bình luận