Hãy tìm và chỉ ra cái hay của những hình ảnh so sánh trong Tôi đi học của Thanh Tịnh – Bài văn chọn lọc lớp 8

Đang tải...

hình ảnh so sánh trong Tôi đi học

_______________________ BÀI SỐ 4_______________________

Một trong những thành công của Thanh Tịnh trong Tôi đi học là sử dụng phép tu từ so sánh. Hãy tìm và chỉ ra cái hay của những hình ảnh so sánh ấy?

BÀI LÀM

Theo dòng hoài niệm của Thanh Tịnh, ta trở về với ngày đầu đi học của nhà văn. Ở đó, ta bắt gặp những hồi ức đẹp bồi hồi và chẳng thể nào quên. Ta bỗng bắt gặp chính mình trong cảm xúc hồi hộp, bỡ ngỡ và cả tưng bừng, rộn rã nữa. Tất cả những cung bậc cảm xúc ấy được Thanh Tịnh ghi lại bằng những trang văn lấp lánh chất thơ, giàu sức cuốn hút. Một trong những yếu tố tạo nên sức hút ấy là cách dùng các hình ảnh so sánh, đẹp, hay, gợi cảm.

Hẳn các bạn cũng như tôi đã từng ngâm nga câu hát “Bước tới trường lòng rộn ràng như hoa nở, hương thơm ngọt ngào từng góc phố thân quen”, còn Thanh Tịnh thi viết: “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Phép so sánh và nhân hoá đã được sử dụng để diễn tả niềm vui của cậu học trò lớp Năm buổi tựu trường. Các từ ngữ hình ảnh đẹp và gợi cảm. Những cảm giác trong sáng được tác giả nhắc đến trong bài văn chính là những kỉ niệm náo nức, mơn man, xao xuyến của buổi tựu trường dù kỉ niệm ấy đã có một khoảng cách khá xa về thời gian. Nhưng buổi tựu trường thuở còn thơ ấy không bị thời gian lấp vùi, chôn kín, mà trái lại, cứ mỗi độ thu sang khi những “đám mây bàng bạc” về lại bầu trời nó lại xôn xao sống dậy. Tác giả không chỉ nhớ lại buổi tựu trường mà còn nhớ rất rõ cảm giác ấy đã “nảy nở trong tôi như mấy cành hoa tươi”. Cách so sánh không có gì mới lạ vì thông thường, người ta cũng hay dùng hình tượng hoa nở để tả niềm vui. Hơn nữa “mấy cành hoa tươi ấy lại nở giữa bầu trời quang đãng”. Ta hình dung chú bé sung sướng như bay lên cùng trời đất buổi sáng mùa thu ấy. So sánh kết hợp với nhân hoá đã giúp diễn tả đầy đủ, trọn vẹn niềm vui của tuổi thơ khi được cắp sách đến trường.

Một hình ảnh so sánh nữa cũng giúp ta hiểu thêm tâm trạng buổi đầu đến trường của người học trò nhỏ. Đó là khi thấy những người lớp lớn hơn cầm sách bút đến trường, Thanh Tịnh viết: “Tôi có ngay cái ý nghĩ vừa non nớt vừa thơ ngây này: chắc chỉ người thạo mới cầm nỗi bút thước. Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi, nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi”. Ta sẽ băn khoăn tự hỏi, tại sao chú bé lại có cái cảm giác lạ lùng ấy. Bởi vì đến trường, sách bút là bạn đồng hành, là vật dụng gần gũi nhất cơ mà. Nhưng hãy nhớ và hiểu rằng, đây !à chú bé lần đầu tiên đến trường. Bởi thê, chỉ cầm hai quyển vở mà vẫn thấy “nặng” để rồi bàn tay phải ghì thật chặt thế mà quyên vở vẫn “xệch ra và chênh đầu cúi xuống đất”. Hồi hộp quá đấy mà. Trong khi chú nhìn thấy mấy cậu học sinh khác ôm rất nhiều sách vở, lại cả bút thước. Bởi thế, trong đầu cậu học trò mới ấy, cái ý nghĩ “chỉ những người thạo mới cầm nổi bút thước” ùa đến, trong trẻo, thơ ngây, hồn nhiên, nó như “làn mây lướt ngang trên ngọn núi” làm ta thấy yêu hơn cảm xúc ngày đầu đến trường trong văn Thanh Tịnh.

Theo bước chân của cậu học trò mới ấy, ta đến trước ngôi trường. Hãy xem cậu học trò ấy tả trường mình thế nào nhé! “Trước mắt tôi, trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn, vừa oai nghiêm như cái đình làng Hoà Ằp”. Phép so sánh ngang bằng đã giúp người đọc cảm nhận một cách dễ dàng, cụ thể về ngôi trường Mĩ Lí. Trong trí nhớ của cậu bé, khi bẫy chim ghé vào, trường Mĩ Lí “là một nơi xa lạ” và cái cảm giác còn đọng lại trong cậu chỉ là “cao ráo, sạch sẽ hơn các nhà trong làng”. Lần này, cậu đến trường để học, bởi thế, cậu bé thấy trường “xinh xắn”, và một chút lo sợ vần vơ, câu lại cảm thấy trường “oai nghiêm như cái đình làng Hoà Ắp”. Hình ảnh so sánh này thật chính xác nhưng cũng rất hồn nhiên. Bởi lẽ, đình làng thường là nơi diễn ra những công việc quan trọng của làng, là chỗ của người lớn, bọn trẻ ít được vào. Vậy nên, cậu nới có cái cảm giác trường Mĩ Lí “oai nghiêm như cái đình làng Hoà Ầp”.

Chưa dừng lại ở đó. Một hình ảnh so sánh nữa cũng rất gợi cảm khi cậu ví những học trò mới “như những con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng, e sợ”. Quả thật đúng với tâm trạng của cậu học trò mới bởi vì đến với trường học, cậu đến với những chân trời của ước mơ, hi vọng. Khát khao, muốn hòa mình vào bầu trời ấy nhưng vẫn còn “ngập ngừng e sợ” bởi cậu chưa thật tự tin, và bởi đó là ngày đầu tiên đến trường. Hình ảnh so sánh cũng không mới, bởi vì người ta thường ví học trò như bầy chim non và sau những năm tháng miệt mài sách vở, bầy chim ấy đủ cứng cáp đôi cánh để bay vào trời xanh cao rộng. Tuy nhiên, đứng trước những con chim non “bên bờ tồ” ấy ai cũng thấy chúng đáng thương, đáng yêu và thầm ước một ngày đàn chim ấy đủ khôn để rời tổ, góp tiếng ca làm đẹp cho cuộc đời. Bởi thế, phép so sánh càng làm tăng giá trị biểu đạt cho câu văn. Đồng thời đem đến cho ta những cảm nhận ngày một rõ ràng, cụ thể về tâm trạng ngày đầu đi học của Thanh Tịnh.

Thời gian trôi qua. “Tuổi” của những dòng hoài niệm và người viết những dòng hoài niệm ấy không còn trẻ nữa. Nhưng những cảm xúc trong tác phẩm vẫn tươi mới, trẻ trung như tâm hồn ta mỗi khi tựu trường. Những hình ảnh so sánh trong tác phẩm cũng vì thế mà chưa bao giờ già cũ.

Hoàng Thị Lâm Nho

hình ảnh so sánh trong Tôi đi học

TẢI VỀ FILE

>> Xem thêm :

+ Trong lòng mẹ – Niềm khao khát bất diệt về tình mẫu tử – Bài văn chọn lọc lớp 8

Đang tải...

Related Posts

loading...

Bình luận