Buôn Chư Lênh đón cô giáo – tuần 15 – tiếng việt 5

Đang tải...

Buôn Chư Lênh đón cô giáo

I. LUYỆN ĐỌC

1. Đọc diễn cảm bài đọc.

2. Lưu ý phát âm:

Nhận diện và phát âm rõ các từ:

– Chư Lênh, Y hoa, Già Rok…

ch / tr: chật, chém, chữ, trải, trang trọng, trường, trao, trưởng;

s / x: sàn, sâu, sau, xoa, xem, xong;

l / n: lùi, lông, lối, lòi, lũ làng, lên, lồng, này, nói, ních, nóc, nào;

r / d / gi: ra, rõ, reo, dành, dao, giáo, già, giữa, giờ, giấy;

– thẳng tắp, trưởng buôn, gùi, phăng phắc…

II. TÌM HlỂU BÀI

1. Giới thiệu chung.

Hà Đình Cẩn sinh năm 1948, quê ở tỉnh Vĩnh Phúc, ông vừa là nhà văn, nhà thơ, nhà viết kịch, ông đã được trao nhiều giải thưởng thơ và truyện ngắn của báo Văn nghệ, giải thưởng kịch bản của Bộ Quốc phòng.

2. Nội dung chính

Bài văn miêu tả cảnh buôn Chư Lênh đón cô giáo, thể hiện sự yêu mến cô giáo, coi trọng cái chữ và mong muốn con em mình được học tập, thoát nạn mù chữ của đồng bào Tây Nguyên.

Cô giáo Y Hoa đến buôn Chư Lênh để mở trường dạy học. Người dân Chư Lênh đón tiếp cô giáo bằng nghi thức trang trọng nhất dành cho khách quý. Họ đến chật ních ngôi nhà sàn, mặc quần áo như đi hội. Họ trải những tấm lông thú thẳng tắp từ đầu cầu thang tới cửa bếp giữa sàn làm lối đi cho cô giáo. Trưởng buôn đứng đón Y Hoa ở giữa nhà sàn, trao cho cô con dao để cô chém một nhát vào cây cột, thực hiện nghi lễ để trở thành người trong buôn.

Dân làng rất háo hức chờ đợi và yêu quý “cái chữ”: Mọi người ùa theo già làng đề nghị cô giáo cho xem cái chữ. Họ im phăng phắc xem Y Hoa viết. Y Hoa viết xong, mọi người cùng hò reo: “A chữ, chữ cô giáo”.

Tình cảm yêu mến và kính trọng của người Tây Nguyên đối với cô giáo và cái chữ cho thấy người Tây Nguyên rất ham học, coi trọng tri thức, mong muốn xóa nạn mù chữ để thoát khỏi đói nghèo, lạc hậu.

3. Liên hệ bài đọc, mở rộng kiến thức

Thầy cô giáo được ví như người lái đò cần mẫn chở bao thế hệ học sinh qua những chuyến đò tri thức để học sinh trưởng thành và khôn lớn. Bức thư dưới đây là lời của người cha nhắc nhở đưa con về lòng biết ơn thầy cô giáo.

Lòng biết ơn

Gửi En-ri-cô!

Bạn Xtac-đi của con không bao giờ than phiền về thầy giáo cả, bố tin chắc như vậy… Thầy giáo của con, đôi khi cũng có nhiều lý do để nóng nảy. Đã nhiều năm rồi, thầy phải mệt nhọc nhiều với đám trẻ và thầy có gặp được vài trẻ ngoan với thầy, yêu mến thầy. Còn số đông chỉ là những kẻ bạc bẽo, lạm dụng lòng tốt mà không hề đếm xỉa đến những nỗi nhọc nhằn của thầy. Buồn thay, tất cả học sinh các con đều đem cho thầy nhiều điều khổ tâm hơn là sự hài lòng. Người hiền lành nhất trên trái đất này, mà ở địa vị thầy cũng không thể kìm được cơn nổi nóng. Giá con biết đã bao lần thầy giáo tuy đau ốm mà vẫn lên lớp, vì bệnh của thầy chưa thật trầm trọng để thầy có thể nghỉ dạv? Thầy bực mình bởi vì thầy đau, và nỗi đau lòng lớn đối với thầy là thấy học trò biết như vậy mà vẫn lạm dụng. Hãy kính trọng và yêu mến thầy giáo của con, con ạ. Con phải yêu mến thầy, bơi vì bố yêu thầy và kính trọng thầy. Con phải yêu mến thầy vì thầy đã hiến cả cuộc đời cho hạnh phúc của biết bao trẻ em mà họ sẽ quên thầy. Hãy yêu mến thầy vì thầy mở mang và soi sáng trí thông minh cho con, và nâng cao tâm hồn của con lên…

Bố của con.

Theo A-mi-xi, Những tấm lòng cao cả

Xem thêm Luyện làm biên bản cuộc họp

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận