Bài tập tình huống GDCD lớp 7 – Bài 4: Đạo đức và kỉ luật

Đang tải...

Bài tập tình huống GDCD lớp 7 – Bài 4: Đạo đức và kỉ luật

ĐẠO ĐỨC VÀ KỈ LUẬT

 I – EM ĐỌC TRUYỆN

Hướng dẫn đọc : Tác giả tự kể về mình, vì vậy khi đọc cần nhập vai như chính mình là nhân vật “tôi” của truyện.

TẤM ẢNH CHỤP CHUNG

Thuở bé, tôi tên là Bạch. Bạch nhưng đen nhẻm, đen nhèm. Lớn lên, đi học tôi đổi tên là Đuốc vì xem sách có em Đuốc Sống khoác áo lửa xông vào kho xăng của giặc. Tôi mê lắm.

Tôi được cử làm lớp trưởng. Bạn học của tôi là con em những người cày ruộng và đi biển. Họ thẳng thắn, chất phác. Học lực của tôi cũng chỉ trên trung bình. Nhưng vì tôi cao lớn, lại nói năng tháo vát nên vẫn được làm lớp trưởng. Có lẽ vì thế mà các bạn chỉ phục tùng cái “chức”, chứ không phục gì nết na của tôi.

Những điều khiến mọi người không ưa tôi, sau này tôi mới nhận ra: Hễ làm việc gì là tôi hét lác. Anh nào lơ mơ là tôi mách thầy chủ nhiệm. Tan học về tôi cũng tuốt lá, bẻ cây, văng tục, đấm đá… Ở nhà tôi còn cãi nhau, ganh tị với em. Đã có lần chị tôi giật cái khăn quàng đỏ trên vai tôi và mắng : “Người ta quàng nhầm cho mày ! Tao sẽ báo cáo với nhà trường”. Dọa thế, rồi chị cũng bỏ qua.

Tôi mừng thầm : mình thế nào thì nhà trường không biết. Còn bạn gần nhà mà nói ra sẽ phiền với tôi. Nhờ thế mà thầy chủ nhiệm vẫn tin. Thầy giao cho tôi làm báo tường, tự quản lao động, điều khiển tập thể dục v.v… Tôi phân công các tổ làm vệ sinh trong và ngoài lớp rất chu đáo, rồi tự tay mài son kẻ khẩu hiệu “Quyết tâm đuổi kịp và vượt Bắc Lí” (Bắc Lí là trường gương mẫu của miền Bắc lúc bấy giờ).

Mấy tháng cuối năm tôi phấn đấu cả về học tập và công tác. Nhưng ác thay, tổng kết năm học, tiêu chuẩn học sinh xuất sắc phải là kết quả phấn đấu cả năm, giỏi nhiều môn, đạo đức tốt. Hôm bình bầu, vinh dự ấy không thuộc về tôi. Cay cú nhất là lúc lấy biểu quyết, tôi chỉ được tám cánh tay giơ lên ủng hộ. Tôi quay nhìn xuống, số đông cứ ngồi im. Có bạn nể tôi quá thì cúi xuống hoặc quay đi, tránh cái nhìn của tôi làm tôi nghĩ rằng các bạn xử quá chặt với mình. Tôi đâm bực tức và đề nghị thầy chủ nhiệm cho bầu lại. Thầy chủ nhiệm cứ ngồi im. Người bạn được cả lớp bầu là học sinh xuất sắc đứng lên, xin được rút lui, nhưng cả lớp ào lên không nghe.

Thế là kết thúc.    ,

Chỉ còn tuần nữa là hết năm học, tôi chán nản, ỳ ra. Đi học muộn, không điều hành việc lớp, tôi tưởng như thế thì lớp sẽ rối. Nhưng không, việc nào vẫn vào việc nấy. Tôi tự thấy tôi như một người thừa.

Tôi lạnh lùng với mọi người. Nhưng tất cả vẫn vui vẻ với tôi. Còn thầy chủ nhiệm vẫn tin tôi, song thầy bảo gì tôi đều làm một cách miễn cưỡng.

Buổi liên hoan cuối năm đã đến. Sau khi phát phần thưởng, thầy chủ nhiệm cùng cả lớp xếp ba hàng chụp ảnh kỉ niệm. Tôi cao ngổng nhưng cứ chen lên hàng trước. Đúng lúc ống kính giơ lên, tôi cào xõa tóc che cả mắt mũi. Ảnh in ra, mỗi bạn một tấm. Hình tôi như con ma dại, miệng nhe đầy răng. Có bạn không thích xé toạc ảnh.

Tôi được thầy chủ nhiệm gọi riêng. Thầy rất buồn, ngồi im, nhìn tôi rồi đẩy nhẹ tấm ảnh về phía tôi.

–        Em cầm lấy để nhớ lâu.! Các bạn không bầu em, em phải thấy đấy là sự công bằng. Sao em lại phản ứng với tập thể như vậy ?

Nay thầy trò tôi mỗi người một nơi. Tôi vẫn giữ tấm ảnh từ ngày ấy. Bài học không lời trên tấm ảnh tuổi thơ mãi còn nhắc nhở.

LÊ BÍNH

❖      Gợi ý

1.Nhân vật “tôi” tự kể về mình, em hãy tóm tắt truyện sao cho gọn và dễ nhớ.

2.Qua lời.kể của bản thân, tác giả đã có những biểu hiện nào thiếu đạo đức và những biểu hiện nào thiếu tính kỉ luật.

3.Hậu quả (chỉ việc xấu) cuối cùng đã đến với nhân vật “tôi” như thế nào  ?

II – EM SUY NGHĨ

1.Trên một chuyến xe ôtô đi từ Hà Nội về Nam Định, xe rất đông khách, có nhiều thanh niên ngồi. Nửa đường, xe đỗ để đón một cụ già và một phụ nữ bế cháu nhỏ lên xe. Theo quy định thì ai lên trước ngồi trước ; ai lên sau nếu ghế hết chỗ ngồi thì phải đứng, đó là lẽ bình thường. Một anh thanh niên ngồi trên xe nói nhỏ với bạn ngồi bên cạnh : “Ta đứng lên đi để nhường chỗ cho cụ già và mẹ con chị phụ nữ !Anh bạn ngồi cạnh ngần ngại và không nói gì.

Nếu là em, em sẽ xử lí tình huống này như thế nào ?

2.Nếu em đứng lên hoặc không đứng lên nhường chỗ thì thuộc loại hành động gì ? (Đạo đức hay kỉ luật).

3.Vào một đêm cuối năm, trong ngõ nhỏ phố H của ông A có tiếng động. Ông A vốn khó ngủ liền nhỏm dậy nghe ngóng… Thấy im ắng, ông A lại lên giường nằm. Một lúc sau lại có tiếng động, ông A cho rằng chắc không có chuyện gì, hơn nữa đêm lại giá lạnh, ông A ngủ thiếp…

Sáng sớm hôm sau, bỗng thấy tiếng ồn ào ở nhà bên cạnh – nhà bà B bị trộm bẻ khoá và lấy đi chiếc xe máy.

Ông A chợt nghĩ ngay : “Thì ra đêm qua, tiếng động là do kẻ trộm đang bẻ khoá nhà bà B”. Ông A thừ người suy nghĩ.

Theo em, ông A đang nghĩ gì ? Ông có vi phạm đạo đức và kỉ luật không ? Vì sao ?

III – EM HÂY RÚT RA BÀI HỌC VỀ ĐẠO ĐỨC, Ý THỨC CÔNG DÂN VÀ GHI VÀO VỞ.

Đang tải...
 
 
https://hoc360.net/bai-tap-tinh-huong-gdcd-lop-7-bai-2-trung-thuc/
https://hoc360.net/bai-tap-tinh-huong-gdcd-lop-7-song-gian-di/

Đang tải...

Bài mới

loading...

Bình luận